Tìm kiếm Blog này

Thứ Sáu, 30 tháng 12, 2011

HỌC SINH CŨ THĂM THẦY ĐĂNG VÀO DỊP LỄ GIÁNG SINH 25-12-2011- KHÔNG GÌ HẠNH PHÚC BẰNG KHI HỌC SINH VỀ THĂM THẦY- XIN CẢM ƠN CÁC EM

HÌNH CÁC EM CỰU HỌC SINH TRƯỜNG TQT KHÓA HỌC 2003-2005
HIỆN NAY , ĐANG HỌC CÁC TRƯỜNG CAO ĐẲNG - ĐẠI HỌC- TP.HCM
 Hồng Liên -Thiên An - Thầy Đăng - Yến Nhi - Vân Quỳnh
 Vân Quỳnh - Tấn Lực- Hoàng Bảo - Tuấn Anh - Bảo Quân - Yến Nhi- Hồng Liên - Thầy Đăng- Thiên An
 Tấn Lực - Hoàng Bảo - Tuấn Anh - Thầy Đăng - Bảo Quân
Thiên An - Vân Quỳnh - Thầy Đăng - Hồng Liên - Yến Nhi - Bảo Quân - Tuấn Anh -Tấn Lực - Hoàng Bảo

Thứ Tư, 28 tháng 12, 2011

THÔNG BÁO HỌP PH- VÀ LỊCH NGHỈ TẾT

LỊCH CÔNG TÁC TỪ 26/12/2011 - 30/01/2012

Lớp 4/4 -Họp Phụ huynh HS cuối HKI ( 31/12/2011 ) lúc  9h30' tại P30 lầu 1
Thứ hai ngày 02/01/2012 nghỉ bù Tết Dương Lịch .
Thứ ba ngày 3/01/2012 đi học lại bình thường. Học chương trình tuần 20
Thứ năm ngày 12/01/2012 liên hoan lớp - HS ra về lúc 15h00'
Thứ sáu ngày 13/01/2012 GV - HS tham gia Trại Xuân  từ 7h10' đến 11h00'
 HS nghỉ Tết Từ 16/01/2012 đến 27/01/2012 ( 23 Tết - mùng 5 Tết ) .


Thứ hai ngày 30/01/2012 HS ĐI HỌC LẠI BÌNH THƯỜNG


 Nhân dịp Tết về, Kính chúc toàn thể PH  : AN KHANG THỊNH VƯỢNG
                Các em  thật là vui và được nhiều tiền lì xì 
                           
                                Thầy  Vũ Công Đăng

Thứ Ba, 20 tháng 12, 2011

Câu chuyện Giáng sinh cảm động

Câu chuyện Giáng sinh cảm động




Như thường lệ,mỗi mùa giáng sinh, tôi đều nhận được quà từ anh trai của tôi. Giáng sinh năm ấy tôi cảm thấy vui nhất không phải chỉ vì món quà anh tôi tặng-một chiếc xe hơi mà vì tôi đã học được một bài học rất thú vị vào cái đêm đông lạnh lẽo ấy...

Đã 7 giờ tối, mọi người trong công ty đã ra về gần hết, tôi cũng đang đi đến gara để lấy xe và về nhà ăn Giáng sinh.

Có một cậu bé, ăn mặc rách rưới, trông như một đứa trẻ lang thang, đang đi vòng quanh chiếc xe tôi, vẻ mặt cậu như rất thích thú chiếc xe. Rồi cậu chợt cất tiếng khi thấy tôi đến gần, "Đây là xe của cô ạ?". Tôi khẽ gật đầu, "Đó là quà Giáng sinh anh cô tặng cho." Cậu bé nhìn tôi tỏ vẻ sửng sốt khi tôi vừa dứt lời. "Ý cô là...anh trai cô tặng chiếc xe này mà cô không phải trả bất cứ cái gì?" "Ôi! Cháu ước gì...". Cậu bé vẫn ngập ngừng.

Tất nhiên tôi biết cậu bé muốn nói điều gì tiếp theo. Cậu muốn có được một người anh như vậy. Tôi chăm chú nhìn cậu bé, tỏ vẻ sẵn sàng lắng nghe lời nói của cậu. Thế nhưng cậu vẫn cúi gằm mặt xuống đất, bàn chân di di trên mặt đất một cách vô thức. "Cháu ước...", cậu bé tiếp tục "...cháu có thể trở thành một người anh trai giống như vậy". Tôi nhìn cậu bé, ngạc nhiên với lời nói vừa rồi. Bỗng nhiên tôi đề nghị cậu bé, "Cháu nghĩ saonếu chúng ta đi một vòng quanh thành phố bằng chiếc xe này?". Như sợ tôi đổi ý, cậu bé nhanh nhảu trả lời: "Cháu thích lắm ạ!"

Sau chuyến đi, cậu bé hỏi tôi với ánh mắt sáng ngời đầy hy vọng, "Cô có thể lái xe đến trước nhà cháu không?". Tôi cười và gật đầu. Tôi nghĩ mình biết cậu bé muốn gì. Cậu muốn cho những người hàng xóm thấy cậu đã về nhà trên chiếc xe to như thế nào. Thế nhưng tôi đã lầm..."Cô chỉ cần dừng lại ở đây, và có phiền không nếu cháu xin cô đợi cháu một lát thôi ạ..."

Nói rồi cậu bé chạy nhanh vào con hẻm sâu hun hút, tối om, tưởng chừng như chẳng có ai có thể sống trong ấy. Ít phút sau tôi nghe thấy cậu bé quay lại qua tiếng bước chân, nhưng hình như lần này cậu không chạy như lúc nãy mà đi rất chậm. Và đi theo cậu là một cô bé nhỏ nhắn, mà tôi nghĩ đó là em cậu, cô bé với đôi bàn chân bị tật. Cậu bé đẩy chiếc xe lăn em cậu đang ngồi, một chiếc xe cũ kĩ, xuống những bậc tam cấp một cách rất cẩn thận, và dừng lại cạnh chiếc xe của tôi.

"Cô ấy đây, người mà lúc nãy anh đã nói với em đấy. Anh trai cô ấy đã tặng một chiếc xe hơi cho cô nhân dịp Giáng sinh mà cô chẳng phải tốn lấy một đồng. Và một ngày nào đấy anh cũng sẽ tặng em một món quà giống như vậy. Hãy nghĩ xem, em có thể tận mắt thấy những món quà, những cảnh vật ngoài đường phố trong đêm Giáng sinh, và anh sẽ không phải cố gắng miêu tả nó cho em nghe nữa!".

Tôi không thể cầm được nước mắt, và tôi đã bước ra khỏi xe, đặt cô bé đáng thương ấy lên xe. Ánh mắt cô bé nhìn tôi đầy vẻ cảm phục và thân thiện.

Ba chúng tôi lại bắt đầu một chuyến đi vòng quanh thành phố, một chuyến đi thật ý nghĩa và tôi zẽ không bao giờ quên, khi những bông tuyết lạnh giá của đêm Giáng sinh bắt đầu rơi.

Và cũng trong đêm Giáng sinh ấy, tôi đã hiểu được sâu sắc ý nghĩa một câu nói của chúa Giê-su: "Không gì tốt đẹp hơn việc làm cho người khác hạnh phúc."



Sưu tầm

Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2011

Cuộc sống hóa ra thật là đơn giản

Cuộc sống hóa ra thật là đơn giản


Posted Fri, 11/18/2011 - 11:36



1. Một người đi tìm việc làm,


đi trên hành lang thuận tay


nhặt mấy tờ giấy rác dưới đất và bỏ vào thùng.


Vị phụ trách tuyển người vô tình nhìn thấy,


thế là anh được nhận vào làm việc.






Hóa ra để được tưởng thưởng thật là đơn giản,


chỉ cần tập tành thói quen tốt là được.






2. Có một cậu bé tập việc trong tiệm sửa xe,


một người khách đem đến chiếc xe đạp hư,


cậu bé không những sửa xe, lại lau chùi xe đẹp như mới,


bạn bè cười nhạo cậu đã làm một việc thừa.


Hai ngày sau, khách đến lấy xe đạp,


liền đón cậu về làm việc trong hãng của ông ta.






Hóa ra để thành công cũng đơn giản,


Hãy chứng tỏ mình thích làm nhiều hơn điều phải làm.






3. Một đứa bé nói với mẹ: “Mẹ, hôm nay mẹ rất đẹp.”


Bà mẹ hỏi : “Tại sao ?”


Bé trả lời: “Bởi vì hôm nay mẹ không nổi giận.”






Hóa ra sắc đẹp trong mắt người khác cũng đơn giản, chỉ cần không nổi giận là được.






4. Có ông chủ bắt con trai làm việc vất vả ngoài đồng.


Bạn bè nói với ông ta: - “Ông không cần phải bắt con trai


khó nhọc như thế, giống cây này tự nhiên cũng phát triển.


”Ông chủ nói: “ Tôi dạy dỗ con cái chứ đâu phải tôi chăm cây công nghiệp.”






Hóa ra răn dạy con cái rất đơn giản, để chúng nó chịu khổ chút xíu là có thể được.






5. Một huấn luyện viên quần vợt nói với học sinh :


“Làm thế nào tìm được quả bóng rơi vào đám cỏ ?


Một người nói: “Bắt đầu tìm từ trung tâm đám cỏ.”


Người khác nói: “Bắt đầu tìm từ nơi chỗ trũng nhất.”


Kẻ khác lại nói : “Bắt đầu tìm từ điểm cao nhất.”


Đáp án huấn luyện viên đưa ra là : “Làm từng bước, từ đám cỏ đầu này đến đầu kia.”






Hóa ra phương pháp để tìm thành công thật đơn giản,


từ số 1 đến số 10 không nhảy vọt là có thể được.






6. Có một cửa hàng đèn thường sáng trưng,


có người hỏi: “Tiệm của anh dùng loại đèn nào vậy, dùng rất bền.”


Chủ cửa hàng nói: “Đèn bị hư hoài đấy chứ, nhưng tôi thay ngay khi nó bị hư thôi.”






Hóa ra để duy trì ánh sáng thật đơn giản, chỉ cần dám thay đổi thôi.






7. Con nhái ở bên ruộng nói với con nhái ở bên vệ đường:


“Anh ở đây quá nguy hiểm, dọn qua chỗ tôi mà ở.”


Con nhái ở bên đường trả lời: “Tôi quen rồi, dọn nhà làm chi cho vất vả.”


Mấy ngày sau nhái ở bên ruộng đi thăm nhái bên đường,


nó đã bị xe cán chết, xác nằm bẹp dí.






Hóa ra phương pháp an toàn thật đơn giản, tránh xa lười biếng thì có thể được.






8. Có một con gà nhỏ khi phá vỏ trứng để chui ra,


Thấy con rùa đi ngang gánh chiếc mu nặng nề.


Con gà nhỏ quyết định rời bỏ cái vỏ trứng.






Hóa ra muốn thoát ly gánh nặng thật đơn giản, dẹp bỏ cố chấp thành kiến là có thể được.






9. Có mấy em bé rất muốn làm thiên thần,


thượng đế cho chúng mỗi đứa một chân đèn,


và dặn lau chùi chúng cho thật bóng sáng,


Một hai ngày trôi qua thượng đế không đến, tất cả các bé đều bỏ cuộc.


Chỉ có một em bé vẫn lau chùi chân đèn sáng bóng


dù cho thượng đế không đến, dù mọi người chê nó dại,


kết quả chỉ có em được trở thành thiên thần.






Hóa ra làm thiên thần thật đơn giản, chỉ cần đem tấm lòng thật thà ra làm là được.






10. Một thanh niên đến xin làm môn đệ một vị thần.


Bỗng có con trâu nghé chui lên từ vũng lầy, toàn thân lấm đầy bùn dơ bẩn


Vị thần nói : “Con tắm rửa cho nó dùm ta.”


Cậu kinh ngạc : “Con đi học chứ đâu đi chăn trâu ?”


Vị thần nói : “Con không chăm chỉ vâng lời, thì làm môn đệ của ta thế nào được.”






Hóa ra biến thành thần thật đơn giản, chỉ cần đem lòng thành thật ra thì có thể được.”














11. Có một đoàn người đãi vàng đi trong sa mạc,


ai nấy bước đi nặng nhọc, chỉ có một người bước đi cách vui vẻ,


người khác hỏi: “Làm sao anh có thể vui vẻ được chứ ?”


Người ấy trả lời: “Bởi vì tôi mang đồ rất ít.”






Hóa ra vui vẻ thật đơn giản, thiếu chút ít thì có thể được.






12. Màu sắc của cuộc sống ở đâu ?


Buổi sáng thức dậy, màu sắc ánh sáng trên mặt, đón tiếp tương lai bằng vẻ mặt tươi cười rạng rỡ.


Đến buổi trưa, màu sắc ánh sáng trên eo lưng, thẳng lưng để sống hiện tại.


Đến buổi tối, ánh sáng màu sắc trên chân, chân đạp đất làm tốt chính mình.






Hóa ra cuộc sống cũng rất đơn giản,


chỉ cần có thể hiểu được “trân quý, biết đủ, cám ơn”,


thì anh có đầy đủ màu sắc của cuộc sống.






















- Sưu tầm -

Hình Noel