Tìm kiếm Blog này

Thứ Tư, 12 tháng 12, 2012

Thứ Tư, 5 tháng 12, 2012

MỘT CỬ CHỈ ĐẸP


MỘT CỬ CHỈ ĐẸP
Bà Foreman dừng chiếc xe hơi của mình ngay ở một trạm thu phí giao thông trên xa lộ cao tốc. Liếc mắt qua kính chiếu hậu, bà thấy cả một dãy dài xe hơi sau mình. Bà chợt nẩy ra một ý vui vui, bà quay kính xe xuống, đưa ra cho người bán vé một tờ 5 đô-la và bảo: “Bác ơi, tôi mua một vé cho tôi, còn lại tôi mua thêm 5 vé nữa cho 5 chiếc xe sau tôi, chỗ tiền dư tôi xin biếu hết cho bác nhé !”
Không kịp để cho người bán vé thắc mắc vì quá sức ngạc nhiên, bà Foreman quay kính xe, đạp ga và lái xe đi ngay. Bà hình dung ra trong đầu cũng sự ngạc nhiên đầy thú vị ấy nơi 5 người lái xe theo sau mà bà không hề quen biết. Bà không cần những lời cám ơn, chỉ là một “cử chỉ đẹp” nho nhỏ thôi mà, có đáng gì đâu !
Về đến nhà, bà Foreman vừa làm bếp vừa tủm tỉm cười một mình vì nhớ lại chuyện sáng nay trên đường. Ông chồng già để ý thấy, lấy làm lạ, đến bữa ăn trưa ông lựa lời hỏi, bà mới kể lại đầu đuôi. Đến phiên ông cũng cảm thấy vui lây niềm vui nho nhỏ ấy...
Buổi chiều, đến trường dạy môn Giáo Dục Công Dân, ông Foreman quyết định làm một “cử chỉ đẹp” bằng cách dùng chính câu chuyện về “cử chỉ đẹp” của bà vợ để dẫn nhập vào bài học. Các học sinh trung học của ông lặng đi một thoáng rồi đồng loạt vỗ tay hoan hô sau lời kết thúc của thầy giáo: “Các em hãy nhớ niềm vui sống khởi đi từ những chuyện bình thường nho nhỏ như thế, mỗi ngày ước gì mỗi người trong chúng ta đều làm được ít nhất một “cử chỉ đẹp” tương tự, các em nhé !”
Ở lớp hôm ấy, có cô bé Mary, vốn là một học sinh cá biệt, luôn bướng bỉnh lì lợm, cũng như là một đứa bé lười biếng trong gia đình. Cô về nhà trong tâm trạng hết sức hân hoan phấn khởi và quyết định sẽ làm một “cử chỉ đẹp” với cha mẹ. Cô lặng lẽ thu dọn, lau chùi, quét tước nấu nướng và giặt giũ xong xuôi mọi việc trước khi mẹ cô ở xưởng thợ và cha cô ở tòa báo trở về. Xập tối, hai ông bà bước vào nhà và hiểu ra ngay đã có một sự đổi thay kỳ lạ nơi đứa cô con gái đang tuổi dậy thì ! Hỏi mãi cô bé mới kể lại câu chuyện về “cử chỉ đẹp” cô đã nghe thầy giáo Foreman kể ở lớp. Cô hứa với bố mẹ tất cả mọi chuyện hôm nay cô đã làm ở nhà sẽ không phải là một “cử chỉ đẹp” duy nhất cô sẽ cố gắng thực hiện.

Sau bữa cơm chiều thật vui và đầm ấm, ông Alfonse, cha của Mary, vốn là một phóng viên của tờ báo địa phương, khoan khoái ngồi vào bàn làm việc. Ông quyết định phải viết ngay một bài báo về câu chuyện “cử chỉ đẹp”... Chỉ đến chiều ngày hôm sau thôi, cả miền đều xôn xao rộn rã khi đọc được bài báo. Người ta bảo nhau, ít nhất mỗi ngày, hãy nhớ làm một “cử chỉ đẹp” nho nhỏ cho nhau, cho cuộc sống...

Cha xứ đưa câu chuyện vào bài giảng Thánh Lễ Chúa Nhật kế đó. Một diễn giả chọn câu chuyện làm chủ đề chính cho một buổi mạn đàm ở hội trường lớn của thị trấn. Một bà mẹ kể lại cho đứa con như một truyện cổ tích để ru nó vào giấc ngủ ngon. Một đôi bạn trẻ đang yêu nhau cùng thỏa thuận từ nay sẽ dành cho nhau những “cử chỉ đẹp” thay vì những trò giận dỗi nhau vô bổ. Ngoài đường phố, người ta thôi không vứt bã kẹo cao-su bừa bãi.

Những người lái xe cố gắng tránh không làm tạt những vũng nước trên đường lên khách bộ hành. Một cậu Sói Con bước ra khỏi nhà, thắt một chiếc nút nhỏ ở chéo đuôi khăn quàng trên ngực, tự nhủ sẽ làm một “cử chỉ đẹp” trên đường đến công viên họp bạn Hướng Đạo. Trong nhà giam, viên cai ngục bẳn tính quyết định sẽ có những “cử chỉ đẹp” đối với các tù nhân. Người đi mua hàng ở tiệm tạp hóa nói một lời cám ơn lịch sự, còn cô bán hàng thường hay cau có thì đã biết mỉm một nụ cười khả ái để đáp lại. Một cầu thủ bóng đá vốn nổi tiếng là chơi xấu, giờ đây, trong trận đấu cuối tuần, đã chạy lại đỡ một cầu thủ đội bạn bị ngã với một lời xin lỗi...

Một “cử chỉ đẹp”, vâng, chỉ một “cử chỉ đẹp” nho nhỏ mỗi ngày thôi, cũng đủ để làm cho cuộc sống thêm ý nhị đậm đà, và niềm vui bởi sự quan tâm đến nhau trong yêu thương được nhen nhúm, rồi bừng cháy, lan tỏa đến tất cả mọi người...
Ghi lại từ một bài giảng của Linh Mục TIẾN LỘC, DCCT

Thứ Năm, 29 tháng 11, 2012

Thông báo thi cuối HKI

Lịch thi cuối HKI

Thứ hai ngày 17.12.2012 thi lịch sử + Địa lý
Thứ ba ngày 18.12.2012 thi Khoa học
Thứ tư ngày 19.12.2012 thi Tiếng Việt 
Thứ năm ngày 20.12.2012 thi Toán

Thông báo lịch thi cuối HKI

LỊCH THI CUỐI HKI

Thứ hai 17.12.2012 thi lịch sử - địa lý
Thứ ba 18.12.2012 thi khoa học 
Thứ tư 19.12.2012 thi tiếng Việt
Thứ năm 20.12.2012 thi toán

Thứ Hai, 19 tháng 11, 2012

Nhớ về Thầy cô

Happy Teache's Day
          Nếu  bạn nghĩ người Thầy đã tạo ra sự khác biệt cho cuộc sống của bạn, thì việc bạn dừng chân để nói lời cảm ơn sẽ tạo ra sự khác biệt cho chính cuộc đời của người Thầy đó.
                     
 Nhân ngày Nhà giáo việt Nam
   20.11.1982 -  20.11.2012

Ảo thuật _ Đồng tiền biến ra cá- Tuyệt vời

Chúc các em học sinh  giải trí vui vẻ sau một tuần học tập.

Thứ Sáu, 10 tháng 8, 2012

Chào các em!



Lời ngỏ

  Tân bình , ngày 10 tháng 8 năm 2012
Các em học sinh thân mến!
   
    Thế là đã hết 2 tháng hè. Hai tháng hè trôi qua nhanh quá nhỉ? Có em nào đi chơi xa không? Vui không các em? Các em muốn nghỉ hè tiếp hay vào học? Thầy hỏi vậy cho vui  thôi ,chứ đã hết hè rồi  phải không các em?

Các em mến ! Nhìn lại năm học lớp 3, năm nay  các em lớn  hơn   nhiều phải không? Vậy thì trong năm học này các em phải ngoan hơn nha: vào lớp không nói chuyện , không chọc phá các bạn, đến lớp phải thuộc bài nhé ! Trong giờ thầy giảng tuyệt đối không nói chuyện. Có như vậy mình mới giỏi được. Mà giỏi thi ai ai cũng thích và quí mình, phải không các em?

      
Các em mến!  Còn ở nhà thì phải vâng lời bố mẹ, thương yêu anh em  của mình .Không đi chơi la cà , lêu lỏng ngòai đường phố .

     
Nhân dịp năm học mới này , Thầy mến chúc các em học thật là giỏi và ngoan ngoãn luôn vâng lời thầy cô bố mẹ.

Thầy tặng các em câu thơ:  
                                           
 " Mênh mông tinh tú trời cao
                                     Hái dâng cha mẹ ngàn sao điểm mười "

Ảo thuật gia chim bồ câu



Ảo thuật


Giải trí


Thông báo

Thứ hai ngày 13/08/2012 các em tập trung ở  lớp cũ  để nhận thầy chủ nhiệm  lớp 5vào lúc 13h30' ra về lúc 16 h00'
Ngày 14/8 và ngày 15/8 học sinh nghỉ
Ngày 16/8  thứ năm các em lớp 5 đi học buổi sáng lúc 7h30' ra  về 10h
Ngày 16/8  thứ năm các em lớp 4/9 đi học buổi chiều lúc 13h30' ra  về 16h
Thứ hai ngày 20/8 các em học tuần 1. Học sinh có mặt tại trường lúc 13 h00' và xếp hàng lên lớp lúc 13h10' học đến  17h00' ph đón
Ngày 3/9 thứ  hai các học sinh nghỉ lễ Quốc Khánh
Ngày 4/8 thứ ba  các em đi học lại bình thường

Ghi chú: Thông báo mang tính tham khảo. PH và các em hs  lên trường xem cụ thể hơn.
             Ngày 20/8 các em mặc đồng phục và mang sgk và vở đầy đủ để học .
             Chuẩn bị 5 quyển vở 100 trang bao bìa màu cam và ghi họ tên

Thứ Năm, 19 tháng 7, 2012

Một câu chuyện về lòng kiên trì


Một câu chuyện về lòng kiên trì

1.    Tôi là cựu giáo viên dạy nhạc tại một trường tiểu học ở DeMoines. Tôi luôn kiếm được lợi tức từ công việc dạy đàn dương cầm _ đó là một công việc mà tôi đã làm suốt 30 năm qua. Trong thời gian đó, tôi đã gặp nhiều trẻ em có những khả năng về âm nhạc ở nhiều cấp độ khác nhau. Tôi chưa bao giờ có hứng thú trong việc có học sinh thuộc dạng "cần nâng đỡ" mặc dù tôi đã từng dạy một vài học sinh tài năng. Tuy nhiên tôi cũng dành thì giờ vào những học sinh mà tôi gọi là "trơ nhạc". Một trong những học sinh đó là Robby.

Robby đã 11 tuổi khi mẹ cậu thả vào lớp trong bài học dương cầm đầu tiên. Tôi thích những học sinh (đặc biệt là những cậu bé) bắt đầu ở lứa tuổi nhỏ hơn, và nói điều đó với Robby. Nhưng Robby nói rằng mẹ cậu luôn luôn mơ ước được nghe cậu chơi dương cầm. Vì vậy tôi đã nhận cậu vào học. Thế là Robby bắt đầu những bài học dương cầm đầu tiên và tôi nghĩ rằng đó là sự cố gắng vô vọng. Robby càng cố gắng, cậu càng thiếu khả năng cảm thụ âm nhạc cần thiết để tiến bộ. Nhưng cậu rất nghiêm túc trong việc ôn lại những bài học và những bản nhạc sơ đẳng mà tôi yêu cầu cất cả các học sinh của mình đều phải học. Sau nhiều tháng ròng rã, cậu miệt mài cố gắng và tôi vẫn cứ lắng nghe và cố động viên cậu. Cứ hết mỗi bài học hàng tuần, cậu luôn nói: "Một ngày nào đó mẹ em sẽ đến đây để nghe em chơi đàn". Nhưng điều đó dường như vô vọng. Cậu không hề có một năng khiếu bẩm sinh nào. Tôi chỉ thấy mẹ cậu (một phụ nữ không chồng) ở một khoảng cách khá xa khi thả cậu xuống xe và chờ cậu trong một chiếc xe hơi cũ mèm khi đến đón cậu. Bà luôn vẫy tay và mỉm cười nhưng không bao giờ ở lại lâu.
Thế rồi một ngày nọ Robby không đến học nữa, tôi định gọi điện cho cậu nhưng thôi, bởi vì cậu không hề có chút năng khiếu nào, có lẽ cậu đã quyết định theo đuổi một con đường khác. Tôi cũng vui khi cậu không đến nữa. Cậu làm cho sự quảng bá trong việc dạy dỗ của tôi mất ưu thế! Vài tuần sau đó, tôi gởi đến nhà những học sinh của mình các tờ bướm thông báo cho buổi diễn tấu sắp tới. Trước sự ngạc nhiên của tôi, Robby (cũng đã nhận một tờ bướm) hỏi xem cậu có được tham dự biểu diễn hay không. Tôi bảo với cậu, buổi diễn chỉ dành cho học sinh đang học, vì cậu đã thôi học nên cậu sẽ không đủ khả năng thực hiện. Cậu nói rằng mẹ cậu đang ốm và không thể chở cậu đi học nữa, nhưng cậu vẫn luôn luyện tập. "Cô Hondorf… cô cho em diễn một lần thôi…", cậu nài nỉ. Tôi không hiểu điều gì đã xui khiến tôi cho phép cậu chơi trong buổi trình tấu đó. Có thể là cậu đã tha thiết quá, hoặc là một điều gì đó trong tôi đã bảo mách tôi rằng điều đó là đúng.
Đêm biểu diễn đã đến. Trong hội trường đông nghịt những phụ huynh, bạn bè và họ hàng. Tôi bố trí cho Robby ở cuối chương trình trước khi tôi xuất hiện để kết thúc và cảm ơn những học sinh đã trình diễn. Tôi nghĩ rằng tất cả những rủi ro mà cậu có thể gây ra cũng là lúc kết thúc và nếu có bề gì thì tôi cũng có thể "chữa cháy" cho sự biểu diễn yếu kém của cậu bằng tiết mục "hạ màn" của tôi. Và buổi biểu diễn trôi qua không một trở ngại nào. Những học sinh đã luyện tập nhuần nhuyễn và trình bày rất tốt. Thế rồi Robby bước ra sân khấu. A? quần cậu nhàu nát và mái tóc như tổ quạ.
"Tại sao cậu lại không ăn vận như những học sinh khác nhỉ? Tôi nghĩ "Tại sao ít ra mẹ cậu lại không chải tóc cho cậu vào cái đêm đặc biệt như thế này chứ?"
Robby mở nắp đàn lên và bắt đầu. Tôi ngạc nhiên khi thấy cậu tuyên bố rằng cậu chọn bản Concerto số 21 cung Đô trưởng của Mozart. Tôi hoàn toàn bất ngờ khi nghe những gì tiếp theo đó. Những ngón tay của cậu lấp lánh, nhảy múa trên những phím ngà. Cậu đã chơi những giai điệu từ nhẹ nhàng êm dịu đến hùng tráng… thật có hồn và đầy điêu luyện trong sự phối âm tuyệt diệu của nhạc Mozart. Chưa bao giờ tôi nghe một đứa trẻ ở tuổi ấy trình bày nhạc Mozart hay đến thế. Sau 6 phút rưỡi cậu đã kết thúc trong một âm thanh huy hoàng mạnh mẽ và mọi người đều đứng lên vỗ tay. Không nén được lệ tràn trong mắt, tôi chạy lên sân khấu và vòng tay ôm lấy Robby trong hạnh phúc: "Cô chưa bao giờ nghe em chơi hay như thế Robby ạ. Làm sao em có thể làm được điều đó?". Robby giải thích qua chiếc micro "Thưa cô Hondorf… cô có nhớ là em đã kể rằng mẹ em đang ốm? Thực ra, mẹ em đã bị ung thư và qua đời sáng nay. Mẹ em bị điếc bẩm sinh vì vậy đêm nay là đêm đầu tiên mẹ em nghe thấy em đàn. Em muốn làm điều gì đó thật là đặc biệt".
Tối hôm ấy, trong hội trường không đôi mắt nào không nhỏ lệ. Khi những người ở Trại Xã Hội đưa cậu từ sân khấu trở về trại mồ côi tôi nhận thấy mắt họ đỏ và sưng mọng. Tôi chợt nghĩ, đời tôi nhiều ý nghĩa biết bao khi đã từng nhận một học sinh như Robby. Không, tôi chưa bao giờ nhận một học sinh nào "cần nâng đỡ", nhưng đêm đó tôi trở thành người được nâng đỡ bởi Robby. Cậu là thầy của tôi và tôi chỉ là một học trò. Bởi vì cậu đã dạy cho tôi ý nghĩa của sự kiên trì, của tình yêu và niềm tin trong chính con người của chúng ta và điều đó có thể tạo ra cho người khác một cơ hội mà chúng ta không biết vì sao. Điều này càng đặc biệt ý nghĩa hơn khi sau này tôi biết Robby bị chết trong vụ nổ bom điên rồ tại tòa nhà Alfred P. Murrah Federal ở thành phố Oklahoma vào tháng 4 năm 1995 nơi cậu đang biểu diễn.

( Từ Reader’s Digest)

Thứ Hai, 21 tháng 5, 2012

Thông báo

Thứ ba ngày 22 /5/2012 học sinh nghỉ.
Thứ tư ngày 23/5/2012 học sinh nghỉ.
Thứ năm ngày 24/5/2012 học sinh liên hoan lớp .
Thứ sáu ngày 25/5/2012 Lễ tổng kết .
Thứ hai ngày  8/5/2012  học sinh bắt đầu nghỉ hè

Lưu ý : Ngày liên hoan lớp- HS mặc trang phục  tự do.
             Ngày liên hoan nhận sổ liên lạc - Giấy khen hs Tiên tiến.

Thứ Ba, 17 tháng 4, 2012

THÔNG BÁO

I/ NỘI DUNG - HÌNH THỨC KIỂM TRA:

- Môn Tiếng Việt và Toán đến hết tuần 33.
- Môn  khoa - sử - địa ôn theo nội dung đã thông báo.

- Hình thức trắc nghiệm và tự luận.

II/ HÌNH THỨC COI THI:

Giáo viên khối 5 coi thi ( gác thi ) khối 4 Tiếng Việt & Toán.
Khoa - Sử - Địa giáo viên trong khối coi thi chéo .

III/ Thời gian kiểm tra:

Chiều bắt đầu 13 giờ 30 phút
Học sinh có mặt lúc 13 giờ ( 1 giờ chiều xếp hàng lên lớp )

- Ngày 3/5/2012  thứ năm thi Lịch sử - Điạ lý.
- Ngày 4/5/2012 thứ sáu thi khoa học.
- Ngày 8/5/2012 thứ ba thi Tiếng Việt .
- Ngày 8/5/2012 thứ tư thi toán.

Lời dặn:
Các em thân mến !

Kì thi này rất quan trọng, đánh giá cả năm học . Điểm thi lần này , quyết định lên lớp hay phải thi lại ( 3 lần không đạt sẽ ở lại lớp ) - Và điểm thi cuối năm này cũng quyết định - DANH HIỆU THI ĐUA : HỌC SINH GIỎI  - HỌC SINH TIÊN TIẾN - HOẶC KHÔNG ĐẠT.

Bởi thế, em phải học bài cho kĩ và trong lúc thi , em cần làm bài thật cẩn thận.( không nộp bài trước để ngồi chơi- Các câu hỏi trong bài thi phải làm cho hết - Làm bài xong phải dò bài lại.

CHÚC CÁC EM ĐẠT KẾT QUẢ TỐT TRONG KỲ THI NÀY.

THÔNG BÁO NỘI DUNG ÔN TẬP CUỐI NĂM

LỊCH SỬ 4 BÀI:

BÀI 17: Nhà Hậu Lê và việc tổ chức quản lý đất nước. ( tr 47 )
BÀI 18: Trường học thời Hậu Lê. ( tr 51 )
BÀI 26: Những chính sách kinh tế và văn hóa của vua Quang Trung. ( tr63 )
BÀI 27: Nhà Nguyễn thành lập. ( tr 65 )

ĐỊA LÝ 4 BÀI :

BÀI 21 : Thành phố Hồ Chí Minh. ( tr 27 )
BÀI 22 : Thành phố Cần Thơ. ( tr 131 )
BÀI 28 : Thành phố Đà Nẵng. ( tr 147 )
BÀI 29 : Biển, đảo và quần đảo. ( tr 149 )

KHOA HỌC 8 BÀI :

BÀI 40 : Bảo vệ bầu không khí trong sạch. ( tr80 )
BÀI 43 : Âm thanh trong cuộc sống. ( tr 86 )
BÀI 44 : Âm thanh trong cuộc sống ( tt ) - ( tr 88 )
BÀI 47 : Ánh sáng cần cho sự sống. ( tr 94 )
BÀI 49 : Ánh sáng và việc bảo vệ đôi mắt. ( tr98 )
BÀI 54 : Nhiệt cần cho sự sống. ( tr 108 )
BÀI 59 : Nhu cầu chất khoáng của thực vật. ( tr 118 )
BÀI 64 : Trao đổi chất ở động vật. ( tr 128 )

CÁC EM MỖI NGÀY NHỚ HỌC BÀI - HỌC ĐI HỌC LẠI NHIỀU LẦN CHO THUỘC -CÓ NHƯ VẬY MỚI ĐẠT KẾT QUẢ TỐT TRONG KỲ THI NÀY.

Thứ Bảy, 18 tháng 2, 2012

Chủ Nhật, 15 tháng 1, 2012

Hình ảnh Hội Xuân ngày 13/1/2012

 Ngày Hội Xuân thật đông vui .
 Thầy gặp được bạn nào thì chụp hình bạn đó
  Các bạn biểu diễn văn nghệ 


 Các thầy - cô đang múa  cho học sinh xem
 Học sinh cũ - Hiện nay đang học lớp 5 
 Các cô khối 4 đang bán hàng
 Một ngày Hội thật là đông và vui , phải không các bạn?

 Ai vậy ta?



Bạn Thảo - Hằng - Thiện - Ngọc

Lớp 4/4 liên hoan - thứ năm 12/1/2011

 Các  Thầy đang chuẩn bi Hội Xuân

 Anh Chi Hội trưởng lớp 4/7  đang  lo cho các em liên hoan
 Giờ ăn đến rồi ! Giờ ăn đến rồi!
 Mời anh xơi , mời bạn xơi !
 Giơ bát lên cho cao này.
  Giơ bát lên cho cao này.
 Ta cùng ăn , ta cùng ăn.
  Ta cùng ăn , ta cùng ăn.
 Bảng trang trí lớp 4/4


 Anh chi Hội trưởng lớp 4/4 rất nhiệt tình lo cho từng em.
 Cảm ơn anh Chi Hội lớp cho các em  môt ngày thật ngon miệng và vui.
 Chuẩn bị văn nghệ lớp
 Các bạn đóng kịch thật là hay và vui.
 Bạn Hằng - Bạn Hảo - Bạn Đan Thanh - Bạn Thiện  đang diễn kịch


 Lớp đang chăm chú xem các bạn trình diễn
 Anh Chi hội trưởng cùng chơi với các em , thật là vui.
 Bạn nào mặc áo đỏ vậy ta?
 Các bạn đang vui chơi .
 Giáo viên khối 4 đang chuẩn bị gian hàng - để 13/1 Hội Xuân

Học sinh cũ ( lớp 4/7 ) mời thầy Đăng về dự liên hoan - Sáng thứ năm ngày 12/1/2012

 Vui là vui quá! Vui là vui ghê!
 Vui không chỗ nào chê hết!

 Thầy Nhơn  chủ nhiệm lớp 5/7
 Thật là dễ thương phải không các bạn?
 Niềm vui dâng trào -Gặp lại thầy cũ.
 Càng đông  càng vui! Che hết Thầy Đăng he...he...
 123 cười lên nào!
 Phụ huynh Thanh Mai đang cắt bánh để các bạn liên hoan







 Các bạn giúp vui văn nghệ



Vừa ăn vừa  làm xiếc...he..he...